首頁 > 詩文 > 詠雪 > 拼音版

《詠雪》拼音版

宋代陳襄

yǒngxuě--chénxiāng

sānlián綿miánxuěfēngniánzhàn

yīnhánzhàngxíngshāzhùtiānjiān

piànpiànxúnmèihuāhuādìngyán

láishíhàomàndàowēixiān

lángyóusǎokōngniān

liúchéngměizhuóbiànqīngqián

yànbīngshuāngpēngcháwèitián

xíngrénliúzhǐcūnlǎoshàngrán

zhǐbèijiāojiāhuòníngwèilěngdòngyàn

jiàgāoguīshǒuyàoshìjiǔjiālián

shūànfánshōushítóngjiǎnzhān

xiānchūnjiāoliǔyǒngduóyínchán

jiànshíxuánfēiyuánguàzhījiān

shānguāngtāoměishuǐchūxíngyán

yuánruòzhūpōuqīngxún

gāofānjiànlàngsuìshìzhìqiān

xiāopiānzhúchóumóugèngjiān

shéngjǐngbǎojiànzhàozhuānglián

háochuīxiānzhīgāozhenián

chuízhīduōxiànpéngdāolián

cànzhěshīfēngměibēnzhǔxián

xiūjiébáizhìníngděngwēiyán

cǎoshùduōcuīzhéméngzhìyān

zhānsuījìnhuìrǎnshānglián

hēiyóurónghuángréndànshǒuqiān

cāngmángshīfěnhuìnièfēngxiān

yuècéngchénjiànjuétiān

pínféngdàoguìwéilián

bǎoértónglìngniǎoquèchān

wèiyīngpíngkǎndànzhìfēngjiān

wǎngliǎngjiēèjiāolóngdùnqián

háoménshēngjiānzuòshìhuòbìngjiān

huǒfāngténgyuèdānpiáoyǎngtián

chuíyúnànànshìhuǒyányán

yàntiángōugàizèng

qíngzhōngdàishuíkěndàoqióngyán

陳襄簡介

唐代·陳襄的簡介

(1017—1080)宋福州候官人,字述古,人稱古靈先生。與陳烈、周希孟、鄭穆友稱“四先生”,倡理學。仁宗慶曆二年進士。神宗朝為侍御史知雜事,論青苗法不便,出知陳州、杭州。後以樞密直學士知通進、銀台司兼侍讀,判尚書都省。嘗薦司馬光、蘇軾等三十三人。有《古靈集》。

...〔 陳襄的詩(161篇)
此页面为HK繁体版,其他版本: 中文简体 | TW 繁体

友情链接